Chùa Diên Phúc hiện là một trong những điểm đến du lịch tâm linh mà đang được nhiều người biết tới hiện nay.
Vậy sau đây hay cũng Đồ Thờ Hưng Vũ khám phá thông tin về ngôi chùa này nhé!
Cùng Vũ Đồ Thờ Tìm Hiểu Về Chùa Diên Phúc – ” Chùa Ngoài Sơn Đồng “
Chùa Diên Phúc – Chùa Sơn Đồng hiện nay tọa lạc tại xã Sơn Đồng, huyện Hoài Đức, Hà Nội.
Chùa Sơn Đồng có tên chữ là Diên Phúc tự.
Xa xưa địa danh này thuộc tổng Sơn Đồng, huyện Đan Phượng, phủ Quốc Oai, trấn Sơn Tây.
Sau chuyển sang huyện Hoài Đức. Chùa quay hướng nam, chung cửa ngoài với đền Thượng.
“Diên Phúc tự” là tên chữ của chùa làng Sơn Đồng huyện Hoài Đức tỉnh Hà Tây cũ.
Từ thành phố Hà Đông đi về huyện Hoài Đức đến ngã tư Sơn Đồng thì đến chùa.
Chùa mới được xây dựng lại toàn bộ tổng thể trên một khuôn viên rộng, hướng chính của chùa theo hướng Nam, là nơi sinh hoạt tín ngưỡng của nhân dân trong và ngoài xã.
Ngôi chùa vẫn còn lưu giữ được nhiều giá trị lịch sử văn hoá, với hệ thống các hiện vật quý giá như:
Đồ thờ, hệ thống tượng pháp, cũng như là các kiến trúc mỹ thuật độc đáo.
Mặt khác nó cũng là nơi lưu trữ lịch sử của ngôi làng truyền thống sơn son thiếp vàng và tác tượng Phật.
Chùa và đền được bộ văn hoá thông tin ra quyết định số 25VH/QĐ ngày 3/2/1986 (Bính Dần), xếp hạng Di tích Lịch sử văn hoá cấp quốc gia.
Kiến Trúc Không Gian Chùa Diên Phúc Xã Sơn Đồng .
Tam quan đồng thời cũng là gác chuông, nằm ngay sát đường liên huyện gồm 3 gian 2 tầng 4 mái theo kiểu chồng diêm.
Bộ khung làm bằng gỗ đặt trên những trụ gạch, chính giữa trổ 3 cửa xây cuốn.
Tầng trên treo quả chuông đề chữ Hán: “Diên Phúc tự chung” cao 1,33m, đúc năm Thành Thái thứ 3 (1891) và chiếc khánh đồng đề chữ: “Diên Phúc tự khánh” cao 0,50m, rộng 1,19m đúc năm Minh Mệnh thứ 7 (1826).
Chùa chính được phân làm 2 khu riêng biệt, khu bên phải là điện Mẫu, nhà Tổ, nhà khách, trai phòng; khu bên trái là phần chùa cổ kính bao gồm Tiền đường, Thiêu hương, Thượng điện gắn kết với nhau tạo thành kiểu chữ “công”.
Tiền đường 7 gian xây tường hồi bít đốc, vào bên trong các bộ vì đặt trên 5 hàng chân cột, hàng cột hiên rộng để tạo không gian thoáng đãng và chuyển tiếp. Trên 2 câu đầu ghi dòng chữ Hán: Càn nguyên hanh lợi trinh và Phú quý thọ khang ninh.
Thượng lương ghi năm tu sửa là năm Nhâm Ngọ, niên hiệu Bảo Đại thứ 17 (1942).
Đây là dấu ấn của lần tu sửa gần đây mà nhân dân địa phương mua một ngôi đình ở Phùng (Đan Phượng) về tu sửa lại, trong đó có tận dụng một số bộ phận cũ được dùng là kẻ và ván ; ở hiên chạm rồng, mây và hoa lá, có phong cách nghệ thuật thế kỷ XVII, XVIII.
Điều đặc biệt là tại lần tu sửa này tấm ván dong trên kẻ giáp hồi phải chạm gia đình hổ đang âu yếm vui vầy.
Từ gian giữa Tiền đường về phía sau là 3 gian Thiêu hương và nối với Thượng điện 3 gian nhà ngang.
Bộ khung của hai hạng này đều thuộc giai đoạn Nguyễn muộn, song trên 2 vỉ ruồi của Thượng điện còn giữ được những hình chạm hổ phù, rồng và mây lửa có phong cách đầu thế kỷ XVIII.
Trong chùa còn giữ được nhiều pho tượng, tất cả đều sơn son thếp vàng rực rỡ, bài trí từ nửa trong Thiêu hương vào Thượng điện.
Ngoài ra, còn có các bộ tượng Hộ pháp, Đức ông và Thánh tăng ở Tiền đường.
Trên Phật điện, lớp thứ nhất là bộ Tam thế uy nghi, tiếp xuống là bộ Di Đà Tam tôn rồi đến Thích Ca, Di Lặc, phía trước có 2 hàng tượng Cửu Long.
Nếu hàng trước có Phạm Thiên và Đế Thích ở hai bên thì hàng sau có Đại Diệu tường và Pháp Hoa lâm là 2 vị Bồ tát ở hai bên. Dọc tường hồi Thượng điện là bộ Thập điện diêm vương.
Cuối 2 gian bên Thượng điện là bộ tượng Quan Âm chuẩn đề và Quan Âm tống tử.
Hầu hết các tượng ở đây đều mang phong cách thời Nguyễn muộn cuối thế kỷ XIX, đầu thế kỷ XX, song pho Quan Âm chuẩn đề có phong cách sớm hơn, đồng thời còn một ít mảng chạm cổ, tượng cao 1,6m ngồi trên đài sen, dáng thanh thoát, đầu đội mũ có những bông sen nổi cao, ngực đeo anh lạc, tóc mai rủ xuống vai mềm mại.
Lịch Sử Chùa Diên Phúc Xã Sơn Đồng
Chùa Diên Phúc còn được gọi là chùa Ngoài.
Chùa là khu di tích lịch sử văn hoá cấp Quốc gia.
Căn cứ theo thần phả và theo hồ sơ khoa học của Cục di sản Văn hoá (1985) cũng như truyền thuyết thì vào khoảng năm Bính Tý 976 tức năm Thái Bình thứ 6 triều Vua Đinh Tiên Hoàng, Đức Thánh Đào Trực từ vùng Bạch Hạc Phong Châu, du quan thử địa, đến đất Sơn Đồng thấy đất cánh dơi, với thế đất (Long chầu Hổ phục) lại có dòng nước uốn lượn bao quanh (thuỷ nhiễu hoa hoàn) bèn dừng chân, cắm đất, cất trường dạy học, giáo dục cho nhân dân, thu nhận Sĩ Tử ở cả phủ Quốc Oai, khai thông mương máng, phát triển nông nghiệp.
Do vậy, nhân dân từ Trôi, Ao Sen cũng về tụ tập. Cuộc sống làm ăn ngày càng trù phú, Sĩ tử ngày càng đông vui,
Ngài dạy dân văn theo Khổng Tử, võ theo binh thư Tôn Tử, nên trường sở ngày càng hoành tráng, có kẻ ghen ghét nên sàm tấu vào chốn Triều Đình, Nhà Vua phái quan Khâm Sai về xem xét thực hư.
Đức Thánh Đào Trực được tin báo, bèn mời các cố lão bản trang ra trường học bàn bạc.
Rồi vào một đêm trăng suông giá lạnh, Ngài cho Sĩ tử và dân chúng chuyển toàn bộ tượng, đồ thờ từ một ngôi chùa tại xóm Rảnh ra trường.
Mấy ngày sau, hai quan Khâm Sai cưỡi đôi voi về tới Tam Quan thì cả hai voi cắm ngà phủ phục, hai vị Khâm Sai đành phải đi bộ vào, không thấy trường học mà chỉ thấy cảnh chùa đơn sơ, thánh thót tiếng chim, ngân nga tiếng mõ, tiếng tụng kinh, niệm Phật, khói hương nhẹ nhàng lan toả.
Hai vị vào chốn Già Lam thắp hương trên Tam Bảo, ngày hôm sau trở về Kinh Đô Hoa Lư tấu trình với nhà Vua.
Cũng từ đó mới có cụm từ “Chùa Mồ” (Chùa Ma) để nghi lại sự kiện một đêm toàn bộ tượng Phật và đồ tế khí biến mất.
Sau khi Ngài hoá, vua phong ngài là “Tiền triều Thái phó Lê tướng công Nguyên soái đẳng thần”.
Còn đệ tử và dân chúng thì cải ngôi trường đó thành đền thờ ngài.
Muôn đời thờ phụng, hương khói. Mãi đế năm Ất Tị (1485) năm Hồng Đức thứ 16 triều vua Lê Thánh Tôn.
Nhà vua ban cho Trang Sơn Đồng hai hốt vàng để nâng cấp miếu thành đền thờ quan Thái Phó Đào Trực và sửa chữa Chùa thì các lão bản trang cũng cho đắp lại đôi voi trước cổng Tam Quan để đánh dấu lại sự kiện trên.
Năm Bính Thìn (1916) quan Án Sát Nguyễn Trung Khuyến và nhà sư chùa Diên Phúc đứng ra trùng tu cả toà Tam quan và hai Tàu Tượng
Năm Nhâm Ngọ (1942) năm Bảo Đại thứ 16 dân làng đã mua lại một ngôi đình cổ từ Đại Phùng về trùng tu lại.
Chùa được kiến trúc theo nối “tiền Phật hậu Thần”, “nội công ngoại quốc” một kiểu kiến trúc có từ thời nhà Lý.
Quy mô của đại danh lam cổ tự gồm Tiền Đường, toà Thiên Hương, toà Thượng Điện gắn bó với nhau theo chữ công.
Đền thờ đức Thánh, nhà Đại Bái, hai dãy hành lang đền, bao bọc hậu cung chùa tạo thành chữ Quốc.
Chính vì vậy mà nay có cụm di tích “tiền Phật hậu Thánh”, là chùa Diên Phúc và đền Thượng là cụm di sản cấp quốc gia đặc biệt mà ít nơi đâu có được.
Chùa Diên Phúc – Sơn Đồng không chỉ là nơi sinh hoạt tín ngưỡng của nhân dân trong và ngoài xã mà ngôi chùa này còn lưu giữ được nhiều giá trị lịch sử với hệ thống các hiện vật quý như đồ thờ, hệ thống tượng, cũng như kiến trúc nghệ thuật thời Lý.
Với kiểu kiến trúc nội công ngoại quốc “tiền Phật hậu Thần”, với bộ khung bằng gỗ Sến, Táu chịu lực, được đụng trạm với đề tài tứ quý tứ linh, rất tinh tế chau chuốt, mềm mại thanh thoát, nhằm giảm bớt sự nặng nề của khối gỗ lớn.
Hệ thống tượng Phật, hoành phi câu đối, cửa võng hài hoà uy nghiêm cổ kính có giá trị nghệ thuật cao.
Ngoài ngôi chùa chính với nghệ thuật kiến trúc độc đáo thì chùa còn có các toà nhà thờ Tổ, điện thờ Mẫu, nhà khách đường, nhà Tứ Ân, nhà Bia, non bộ, tháp cửu phẩm.
Với vườn hoa cây trái lung linh sắc màu hoà quyện với đất trời, nó càng tô điểm thêm vẻ đẹp mượt mà kỳ vĩ cho cảnh quan thiên nhiên của ngôi chùa.
Ngoài ra chùa còn có gác chuông tám mái, góc đao cong cao vút bay bổn, giao hoà với vạn vật thiên nhiên.
Để khép lại khuôn viên chặt chẽ gọn gàng, là tường bao lơn thẳng tắp, trên gắn triện tàu cổ kính, dưới đắp sen quy và các điển tích Phật giáo rất khoa học quy mô, được liên hoàn mật thiết từ cổng trong cho tới tận Tam Quan, có đường đi chung quanh cây xanh bao bọc, xen lẫn chùm nụ chùm hoa, lan toả hương thơm.
Thật kỳ diệu nhiệm mầu, lại có thêm một kiến trúc môi trường, không khí trong lành, bầu trờ cảnh Phật, hiển hiện giữa không gian, gợi lên niềm tin cho nhân thế.
Đó chính là vườn Tứ Động Tâm, tức là bốn điển tích quan trọng của cuộc đời Đức Phật Thích Ca Mâu Ni rất trang nghiêm sống động đem lại cảm giác thư thái cho con người.
Như vậy, chùa Diên Phúc – Sơn Đồng quả là một công trình kiến trúc độc đáo, đại diện cho một nền kiến trúc của các ngôi chùa Bắc bộ.
Tuy đã trải qua ngàn năm lịch sử với những thăng trầm biến thiên nhưng những người kế thừa luôn hãnh diện là không đánh mất đi những gì mà các vị tiền bối đã để lại từ ngàn xưa và Chùa vẫn được toàn dân chăm sóc bảo tồn và trùng tu tôn tạo lại.
Không những chỉ có thế, chùa còn được phát huy hết tiềm năng giá trị lịch sử văn hoá của mình, tạo cho hậu thế những tấm gương bảo quản duy trì và trấn hưng Phật giáo.
Qua nhiều lần trùng tu tôn tạo chùa Diên Phúc vẫn mang dáng dấp của một ngôi chùa cổ và có thể nói việc xây dựng toàn bộ khuôn viên chùa mới năm 2008 là một công sức rất vất vả và khó khăn. Vì vậy chúng ta nên chân trọng giữ gìn nó, đây là tài sản vô giá thiêng liêng của làng Sơn Đồng và của dân tộc Việt Nam.
Và ta cũng xin cảm niệm đến ân đức của sư thầy trụ trì: Thích Đàm Quang Thuỵ, đã không quản gian nan, không từ khó nhọc, phải đứng mũi chịu sào lo toan gánh vác để có được ngôi chùa khang trang và cổ kính như ngày hôm nay.
Trên đây là thông tin về Chùa Diên Phúc – Xã Sơn Đồng mà Đồ Thờ Hưng Vũ đã ghé thăm và gửi thông tin đến bạn đọc. Hy vọng qua nội dung trên các bạn đã biết tới thêm địa điểm du lịch tâm linh tại miền Bắc
Nếu quan tâm tới các thông tin về đồ thờ – tượng phật khác hãy đón đọc bài viết mới của chúng tôi nhé!
Thông tin liên hệ
Đồ Thờ Hưng Vũ
Địa chỉ: 36 Xóm Ngã Tư – Xã Sơn Đồng – Huyện Hoài Đức – Tp. Hà Nội
Hotline – Zalo: 0908.867.888
Số điện thoại: 0907.200.988